Thánh Giá của Chúa GIÊSU KITÔ, trái ngược khi ở trên Thiên Đàng, cắm trên ngọn đồi Golgotha ​​trơ trụi, tối đen, giống như một cây bị sét công lý đánh và chịu mất hết lá. Không thể biết được liệu cây Thánh Giá này có nguồn gốc từ cây sự sống hay cây hiểu biết.[1] Hai cây này là một, cũng giống như thể xác và tâm hồn của chúng ta là một, và chúng trở thành thực tại trong mỗi con người, thực tại theo nghĩa hình bóng.[2]  Nhưng đây không phải là một câu chuyện dụ ngôn, mà là một thực tế rất cụ thể, đó là Chúa – Con Người GIÊSU KITÔ, vì tội lỗi chúng ta, đã để cho mình bị đóng đinh trên cây thập tự giá và chết trên đó, để phục hồi sự sống cho chúng ta trong CHÚA.

Do đó, trong cảnh tượng đối lập nhất mà Chúa chúng ta bị treo trên Thập Giá: bị treo và bị chảy máu đến dần cạn là hành vi của hoạt động thần tính-nhân tính lớn nhất của Ngài, đồng thời bị đặt vào sự bất lực lớn nhất – thậm chí vào vực thẳm khôn thấu của việc THIÊN CHÚA từ bỏ. Một cảnh tượng tương tự tuy không đổ máu đó là Bí tích Thánh Thể trong Bữa Tiệc Ly. Nơi đây có sự phát sinh sự sống đời đời trong phạm vi gia đình, trong sâu thẳm con người [1], ở ngoài đó có sự đổ máu khi phải bị trục xuất “ra ngoài thánh.”

Chúa sẽ ở cùng chúng ta cho đến tận thế và lại một lần nữa, trong sự đối lập: NGÀI đối mặt với chúng ta trong những con người nghèo khổ và cô lập, trong những người bị trục xuất và chịu thảm họa, và ở đó, Người chờ đợi sự trợ giúp của chúng ta. Và NGÀI ở trong chúng ta và giúp đỡ những con người tội nghiệp trong chúng ta.

 

…………………………………………………

[1] Xem Gn 2,9.17; 3,3.22.24.
[1] Cái “cây” của sự sống và cái “cây” của sự hiểu biết điều lành và điều dữ trở thành thực tại nơi con người theo nghĩa người ấy nhận từ CHÚA sự sống (xem Gn 2,7: “ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa lấy bụi từ đất nặn ra con
người, thổi sinh khí vào lỗ mũi, và con người trở nên một sinh vật”) cũng giống như khả năng đưa ra những quyết định tự do; và những quyết định này khi liên hệ tới điều thiện và điều ác có hệ quả đi kèm sau nó, trong sự sống người đó.

Như vậy, tới lượt con, người được yêu, được sinh ra từ sự đối lập này và nhận nó như sứ mạng của đời mình. CHÚA đã sai con nhờ bàn tay Thiên Thần đến để trợ giúp. Con thực hiện sứ vụ của Thiên Thần Bản Mệnh trên trái đất như một bổn phận có tính toàn cầu. Và con không trợ giúp họ cách chung quy là chỉ trợ giúp, nhưng con trợ giúp như Thiên Thần và cùng với người, mang trong mình Đức CHÚA. THIÊN CHÚA chiếu thông qua con, chiếu soi vào các vực thẳm của đời sống và một cách bí nhiệm, con gặp Người nơi đây và nơi đó như Đấng Vác Thập Giá, như Đấng ở giữa chúng ta mà chúng ta không để ý đến. Giờ đây, hãy ôm lấy cuộc sống con trong cái nhìn toàn cảnh cầu nguyện rằng:

I

“Lạy Chúa, Chúa đã để mình bị kết án tử cùng với những người già cả và neo đơn giữa thế gian. Trong đôi tay run rẩy của họ, con nhận ra đôi bàn tay bị đâm thủng của Chúa. Hãy để con đồng hành cùng Ngài và trợ giúp bất cứ nơi đâu và bằng cách nào có thể. Xin Ngài hãy giúp con khi con thấy cái chết đang ở trước mắt con.”

…………………………………………………………………..

[1] Xem Ga 6,54: “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời.”

II.

“Lạy Chúa, cùng với người mù và què quặt, Chúa đã mang lấy thập giá bệnh tật. Qua những tiếng thều thào của những người nghèo khổ này, con đã nghe được Lời Chúa: “mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy” (Mt 25:40). Xin cho con đi cùng Chúa để trợ giúp và mang ánh sáng vào những giờ tối tăm này. Xin Ngài giúp con lạy Đấng Đáng Yêu Mến, khi con không có thể cử động nữa!”

III.

“Lạy Chúa, xin xem tuổi trẻ bị cám dỗ ngã xuống trên Ngài, cũng như thập giá ngã xuống trên Chúa. Họ không thể phân biệt được điều thánh thiêng và điều cấm kỵ. Trong nền giáo dục của họ, những người trẻ không nhận được một nền tảng tôn giáo nào. Trong họ lóe lên những lời “khốn cho các ngươi” của Chúa: khốn cho các kẻ có lỗi do sự chểnh mảng và thờ ơ trong việc giáo dục người trẻ; một cối xay hẳn phải lôi cuốn họ đi – như một hình phạt – xuống vực thẳm. Hãy để con được trợ giúp bằng cách trở thành một tấm gương vui tươi và can đảm và xin đừng để con có lỗi với người trẻ!”

IV

“Lạy Chúa, Chúa tựa bên giường và nơi góc tường trong những căn nhà của những đứa trẻ không được yêu thương, và Chúa nhìn vào đôi mắt của những bà mẹ đầy hận thù, những người xem con như một gánh nặng. Ngài dang rộng Bàn Tay thương xót của mình trên linh hồn những đứa trẻ chưa chào đời bị sát hại, những người mẹ chỉ nhìn thấy sự tự do chứ không thấy tội lỗi của họ. Con muốn đền tạ và làm mọi cách có thể để không còn vụ giết người nào xảy ra nơi con đang sống. Xin thương xót con và sai các Thiên Thần của Chúa đến gìn giữ con khỏi sự lơ là trong việc tỉnh thức. Xin thương xót, lạy Chúa, vì Mẹ Ngài, những người mẹ bị ám ảnh này! Amen.”

V

“Lạy Chúa, Chúa chờ nơi những người đang mất phương hướng, không biết cách cắt nghĩa các dấu chỉ thời đại cho điều tốt lành, những người bị vấp ngã trước sự hư mất các giá trị thiêng liêng. Ngài chờ đợi để xem có ai trợ giúp Ngài mang lấy cây thánh giá của cơn tối tăm này. Xin để con giúp, lạy Chúa và mang đến cho họ ánh sáng của các Thiên Thần, để họ có thể tìm lại đức tin không nhìn thấy và lòng quả cảm để tin tưởng không lung lay vào chiến thắng của Ngài! Xin cũng giúp con, lạy Chúa, khi chính con cũng rơi vào cảnh chán nản, sắp mất sự kiên nhẫn!”

VI

“Lạy Chúa, Ngài cũng hiện diện trong các căn phòng học nơi mà những lời của Ngài đã dạy bị bóp méo, được cắt nghĩa lại, bị thay thế về giá trị và chân lý của chúng, bị tiêm nhiễm vào đó những chất độc, những nghi ngờ và làm đi giá trị. Ngài chờ đợi để xem có ai can đảm làm chứng, để bảo vệ Ngài như là Chân lý Vĩnh cửu, ai đó với sự bạo dạn bênh vực Đức Giáo Hoàng. Xin giúp con, lạy Chúa, để khi được đầy ơn khôn ngoan và sức mạnh, con nói đúng lời và đúng lúc.

VII.

“Lạy Chúa, Chúa đã dạy chúng con, qua lời nói và gương sống, cách bước đi như những Mục Tử Nhân Lành, luôn đi sau những con chiên lạc. Theo ý kiến chung của thời đại này, những linh mục bị khước tử không phải là những “con chiên lạc” nữa. Nhưng họ vẫn là chiên lạc trong mắt Ngài. Ngài biết sự cắn rứt lương tâm nơi họ, thứ mà họ phủ nhận, tuy nhiên nó vẫn cứ theo sát họ từ nơi này sang nơi kia. Xin để con đền tạ cho họ và xin ban cho họ qua sự đền tạ, ân sủng của hiểu biết và lòng can đảm để trở về. Hãy để con đi theo sau họ và làm mọi cách để cứu vớt họ. Xin hãy giúp con, lạy Chúa, và cứu họ, Ngài ở trong con và cứu chính con trong sự yếu đuối, thiếu thận trọng và hèn nhát của con. Amen.”

VIII.

“Lạy Chúa, Ngài đang trên đường và muốn ngưng xe của một linh mục cầm lái: Bởi vì lúc đó, bên vệ đường, có một người đang nằm hấp hối với chiếc xe đạp hỏng. Nhưng vị linh mục đang vội và không nhìn thấy Ngài. Lạy Chúa, con nài xin Ngài: trước những tai nạn giao thông ngày càng gia tăng đột ngột, xin đừng để ai phải chết mà không nhận được lòng thương xót Chúa! Xin ban cho mỗi người ít nhất một chút hiểu biết cuối cùng về lòng thương xót của Chúa. Xin Ngài cũng thương xót con và đừng cho phép bất kỳ người thân nào của con chết trong hoàn cảnh này!”

IX.

“Lạy Chúa, Ngài chờ đợi với con bên giường của một người bệnh vì người bệnh nhân tội nghiệp này nằm trên giường bệnh nhưng không muốn biết bất cứ gì về Ngài. Nhưng rốt cuộc, Ngài là Chúa của sự sống và sự chết. Tâm hồn người bệnh thì tăm tối, khô cằn và què quặt. Những người xung quanh bệnh nhân ấy từ lâu đã không còn nhắc nhở người đó về lòng thương xót của Ngài nữa. Nhưng vị thánh Curé d’Ars biết rằng ngay khi còn một chút nhỏ của ít phút cuối cùng thì ân sủng của sự hiểu biết và, cùng với nó, lòng thương xót Ngài vẫn có thể thấm vào được. Lạy Chúa, xin ban cho mỗi y tá và các vị linh hướng bệnh viện sự hiểu biết và lòng quả cảm chiến đấu của Thánh Micae, để họ không bỏ rơi bất kỳ người hấp hối nào, để ít nhất họ nhận được phép lành hòa giải trong điều kiện! Xin cũng thương xót con, lạy Chúa và sai các Thiên Thần Ngài đến với con vào giờ phút lâm tử. Amen.”

X

“Lạy Chúa, nơi bệnh viên công, Chúa dang rộng vòng tay che chở người phụ nữ mà các bác sĩ và những người học việc giở mền và chêu chọc với những tiếng cười đùa hời hợt vô vị. Xin thương xót, lạy Chúa, nhân danh chặng thứ mười này, xin thương xót tất cả những ai đang quằn quại dưới những cực hình này và xin gửi đến họ các Thiên Thần, trợ giúp họ với sự nhanh nhẹn của tia chớp, các ngài có thể giúp đảo ngược được tình thế hay vận mạng. Xin cũng thương xót con, lạy Chúa, trong tất cả những sự tước bỏ và sỉ nhục về mặt tinh thần mà Chúa cho phép để đền tạ cho những người khác, và để cứu con! Amen.”

XI

“Lạy Chúa, thật lớn lao thay khi gia đình lâm vào thảm cảnh, vì chạy theo tiền bạc và sự thịnh vượng khiến cho rất nhiều trẻ em sau khi tan học, phải ở nhà một mình, và rất nhiều trẻ mồ côi vì ly hôn. Cùng với các em ấy, Ngài để mình bị đóng đinh vào cây thánh giá khô cứng là sự hủy hoại tuổi thơ này. Xin thương xót và nhân lên bảy lần tình yêu thương của các bậc cha mẹ, để họ có thể chống lại sự tấn công của hỏa ngục, gấp bảy lần, thứ xúi giục họ thích tự do và yêu bản thân hơn là hy sinh vì con cái và gia đình!”

XII.

“Lạy Chúa, đây là giờ Ngài chịu chết trên Thánh Giá – vì chúng con. Chính Thánh Tâm hấp hối trong lồng ngực Chúa này mà Chúa nhận vào đó giờ của chính con. Và như thế con và Chúa lại trở thành một, Đấng Cứu Thế và con khi đã được cứu rỗi. Bây giờ các Thiên Thần xướng lên bài ca Vinh Danh của giờ phút giáng sinh trên Thiên Đàng!”

(Ngày 20 tháng 1 năm 1967)

(Bản gốc tiếng Đức đã được Cha Đại Diện Tòa Thánh phê chuẩn, Cha Daniel Ols, O.P., vào ngày 18 tháng 4 năm 2023, được viết ngày 20 Tháng Giêng 1967)